“Mẹ đã yêu con đủ để mẹ hay làm con phát bực với việc hỏi con đi đâu, với ai, và khi nào khi con phải trở về nhà.
Mẹ đã yêu con đủ để lo lắng và hay la con về việc tự chăm sóc sức khỏe của mình.
Mẹ đã yêu con đủ để chọn sự tức giận nhất thời của con, với hy vọng rằng những bài học đó sẽ mang lại con con hạnh phúc dài lâu hơn.
Mẹ đã yêu con đủ để mẹ bị coi là “quá kiểm soát” hay “quá canh chừng bảo vệ.”
Mẹ đã yêu con đủ để mẹ không có chấp hay yêu cầu con giải thích về những cư xử thiếu lễ phép và tôn trọng của con với mẹ.
Mẹ đã yêu con đủ để đặt mọi lợi ích hay sự chăm sóc của con và gia đình lên trên và nghĩ đến mình sau cùng mọi ngày.
Mẹ đã yêu con đủ để lờ những khi con so sánh mẹ với “Mẹ nhà người ta.”
Mẹ đã yêu con đủ để hy sinh nhiều mối quan hệ trong cuộc đời để mẹ có thể bảo vệ cho con.
Mẹ đã yêu con đủ để cho con thất bại, vấp ngã, đương đầu với khó khăn hầu con có thể tập đứng trên đôi chân của mình.
Và trên hết, mẹ đã yêu con đủ để chấp nhận rằng con có thể ghét mẹ vì những quyết định mẹ đã làm, vì thực sự đó là tất cả những gì tốt nhất mẹ có thể làm cho con. Đó là điều khó khăn nhất, con yêu của mẹ à.”
Yeuthuong,
Butchivuive lược dịch từ Internet.

