Đêm thu buồn lắm! Chị Hằng ơi!
Trần thế em nay chán nửa rồi.
Cung quế đã ai ngồi đó chửa?
Cành đa xin chị nhắc lên chơi.
Có bầu, có bạn, can chi tủi,
Cùng gió, cùng mây, thế mới vui.
Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám.
Tựa nhau trông xuống thế gian, cười.
Nguồn: Khối tình con – quyển thứ nhất, Tản Đà, Nhà in Văn Minh, Hải Phòng-Hà Nội, in lần thứ hai, 1918

Hôm nay Trung Thu rằm tháng tám 2023, butchivuive nhớ lại một bài thơ của Thi sĩ ngông Tản Đà.
Với thể thơ: Thất ngôn bát cú, ngắn gọn nhưng lại hàm súc đầy ý tứ và thi vị.
Cùng nhìn vào 2 điểm ngông của Tản Đà trong đêm trăng tròn:
1. Chị chị em em với Chị Hằng:
Chẳng biết Tản Đà quen chị Hằng lúc nào mà lại thân mật đến thế. Nhà thơ cho mình chu du tại cung quế để không biết thế nào mà cũng thành tri âm tri kỷ với người đẹp cung trăng. Có thể nói đọc những tâm sự của Tản Đà người đọc cũng thấy một bức tranh có Tản Đà và Chị Hằng đang trò chuyện vui vẻ, phá cỗ đêm trăng.
2. Trông xuống thế gian, cười!
Đọc thơ của ông vui, nhưng lại chất chứa trong đó một tâm sự của việc muốn thoát ly cái xã hội dở khóc dở cười. Ở cái nơi mà những tâm hồn nghệ sĩ bị bóp nghẹt. Ở việc muốn thoát cái thói xấu.
Hay nói cách khác, ông muốn sống thanh cao và tự tại hơn.
Từ cười cuối bài thơ có thể được hiểu theo nhiều nghĩa: cười cái bon chen của trần thế, cười cái xã hội bế tắc. Hay cũng có thể là cái cười sảng khoái vì đã thoát ly, đã ung dung và thanh cao bên người bạn tri kỷ.
Cám ơn Tản Đà vì đã để lại cho đời những vần thơ vừa lãng mạn, đa tình, sầu mộng và rất ngông, nhưng ở sâu bên dưới cũng là một tâm tình sâu sắc, một lời mời gọi để sống thanh cao hơn, ý nghĩa hơn.
Yeuthuong,
butchivuive
