“Thương nhau lắm cắn nhau đau!”
Thành ngữ Việt Nam có câu nói trên mới thoạt nghe thật khó hiểu. Khi yêu nhau đáng lẽ ra phải làm cho nhau hạnh phúc chứ sao lại làm cho nhau đau nhỉ?
Nhưng thực tế càng sống, ta càng thấy câu trên thấm thía. Chính chữ “LẮM” trong câu trên là nguyên nhân cho sự đau khổ trong yêu thương!
Khi một tình yêu thương bị thiếu đi sự lắng nghe và tôn trọng thì câu chuyện trở về sự áp đặt yêu thương!
Có lẽ không khó đê thấy các bố mẹ khi quá cưng chiều con, áp đặt lên con mình những thứ mà họ cho là yêu thương, bất kể con cái có muốn hay không?
Rồi trong tinh yêu lứa đôi, khi quá yêu để muốn sở hữu và kiểm soát người đó trong sự ích kỷ “THƯƠNG QUÁ!” của thì đó là lúc tình yêu bị nhốt tù và sống trong sự ngột ngạt khó thở.
Nhà sư Minh Niệm trong một bài giảng pháp có nói về Tình yêu, Minh Niệm đã nhấn mạnh về 4 yếu tố cơ bản của tình thương chân thật:
Từ: khả năng hiến tặng các giá trị nuôi dưỡng tâm hồn, làm cho đối tượng thương yêu bình an hạnh phúc hơn.
Bi: Khả năng chia sớt nỗi khổ đau với người thương của mình.
Hỷ: Sự nâng đỡ, giúp cho người thương của mình được bay lên, giúp họ thực hiện những hoài bão.
Xả: Buông xả, không chấp, tự do, không ràng buộc xiềng xích.
Nhưng trước khi bước vào 4 chất liệu đó, chúng ta cần tập luyện sống với cái Tôi của mình. Liệu nó có khả năng hiến tặng các giá trị cao đẹp và có khả năng để chấp nhận các yếu kém, lầm lỡ hay không. Nếu mình không có khả năng đó thì đừng thương yêu, vì chắc chắn mình sẽ làm cho đối tượng thương yêu của mình và chính mình đau khổ!
Vấn đề là chúng ta đều có nhu cầu yêu thương và được yêu thương. Nhưng khi mình quên mất tu luyện hay học yêu thì hết lần này lần khác mình sẽ gây tổn thương cho mình và người mình thương.
Vậy, khổ đau hay hạnh phúc đến từ đâu? Người khác hay hoàn cảnh làm tôi khổ? Rất tiếc, đó có lẽ chưa phải câu trả lời thành thật và trách nhiệm. Cả khổ đau và hạnh phúc đều xuất phát từ sâu bên trong mình.
Mình có là người dễ chịu, thoải mái để ở bên không?
Mình có chấp nhận thất bại hay có cái nhìn tích cực về sai lỗi của mình hay người khác?
Mình có cho đi mà không tính toán thiệt hơn không?
Mình có vui trước thành công của ngưòi khác?
1Mình có can đảm để thanh thản bước đi, mình có buông dễ dàng không?
Nếu bạn thấy mình cần dừng lại để nhìn vào lòng mình, thì dừng lại chút nhé. Nếu có ai đó đang quảng đại cùng bạn bước đi cùng bạn thì hãy trân trọng điều đó nhé.
Yêu, bài học của cuộc đời.
Chúc bạn những ngày học ý nghĩa nhé!
Yeuthuong,
Butchivuive

