“Ước mơ của con là trở thành một chiếc điện thoại di động. (Sưu tầm)

Bố mẹ con yêu điện thoại di động lắm. Họ quan tâm đến điện thoại di động nhiều đến mức đôi khi họ quên quan tâm đến con. Khi bố về nhà sau một ngày làm việc, bố sẽ dành thời gian cho điện thoại di động mà không phải là cho con. Khi bố mẹ đang làm điều gì đó quan trọng và điện thoại di động kêu, họ sẽ chạy tới nghe nó, nhưng con thì không được như thế… ngay cả khi con khóc. Họ chơi với điện thoại di động, mà không phải là với con. Khi họ nói chuyện điện thoại, họ sẽ không thèm nghe con, mặc dù con đang nói với họ điều gì đó quan trọng. Vì thế con ước được trở thành điện thoại di động.“

Người chồng im lặng một lúc rồi hỏi: “Đứa bé nào viết bài văn này?“
Người vợ nhìn anh, nghẹn ngào nói nhỏ: “Con của chúng ta!“



Phải chăng điện thoại được làm ra để giúp ích cho cuộc sống của chúng ta chứ không phải là chi phối cuộc đời chúng ta? Hãy để điện thoại sang một bên, nói chuyện và tôn trọng những người xung quanh. Bởi vì, chiếc điện thoại dù thông minh đến đâu chắc cũng không cho bạn mối quan hệ đích thực và lâu bền được…

Có lẽ đến lúc chúng ta phải tập yêu mà không phụ thuộc vào công nghệ mà phụ thuộc vào một con tim bằng thịt đập bịch bịch. CON TIM ĐÓ BIẾT YÊU, BIẾT ĐAU, BIẾT LO, BIẾT XÓT, BIẾT VUI, BIẾT BUỒN, BIẾT QUẢNG ĐẠI VÀ BIẾT THỨ THA.

Yeuthuong,

Butchivuive

Photo: The Internet