Gần đến những ngày cuối năm, mỗi người dường như chất chứa nhiều tâm sự và ưu tư hơn. Butchivuive nhớ lại bài thơ của Văn hào người Pháp Jean de’Ormesson mang tên Le Train de Ma Vie (Chuyến tàu của cuộc đời tôi)
Jean d’Ormesson, Viện Hàn Lâm Pháp.
dịch : Nguyễn vạn An

————-
Khi sinh ra, ta lên tàu
và gặp bố mẹ của mình.
Ta tưởng rằng bố mẹ sẽ mãi mãi đi cùng
Nhưng mà, đến một nhà ga,
hai người sẽ xuống,
để ta lẻ loi tiếp cuộc hành trình …
————–
Khi ngày tháng theo nhau trôi qua,
nhiều người khác sẽ lên tàu.
Những người rất quan trọng : anh chị em,
bạn bè, con cái, rồi cả tình yêu của đời ta nữa.
Nhiều người sẽ rút lui
(có thể là tình yêu của đời ta)
và họ sẽ để lại một khoảng trống
nhỏ, hay có khi to hơn.
—————-
Nhiều người khác kín đáo đến nỗi
mình không nhận ra là họ đã rời chỗ ngồi
Chuyến tàu này sẽ tràn ngập niềm vui,
những nỗi đau, sự chờ đợi, những lời thăm hỏi,
những lời tạm biệt và những lời vĩnh viễn chia tay.
——————
Sự thành công là đã có được
quan hệ tốt với tất cả hành khách
vì từ mình ta đã cống hiến những gì tốt nhất.
Chúng ta không biết rồi ta sẽ xuống ga nào.
Vì vậy, hãy yêu thương, tha thứ và sống vui !
—————-
Điều quan trọng là làm được điều đó,
bởi vì khi chúng ta xuống tàu,
chúng ta phải chỉ để lại những kỷ niệm đẹp
cho những người đi tiếp tục …
——————–
Hãy hạnh phúc với những gì ta có
và cảm ơn trời cho chuyến đi tuyệt vời này.
Cảm ơn bạn đã là một trong những hành khách
trên chuyến tàu của tôi.
——————-
Và nếu tôi phải xuống ở trạm tới,
Tôi rất vui vì đã cùng bạn đi một chặng đường rồi!
Tôi muốn nói với tất cả những ai sẽ nghe bài này
rằng tôi cảm ơn bạn đã ở trong cuộc đời tôi
và đã đi trên chuyến tàu của tôi.
—————-

Bài thơ có lẽ nói lên tâm sự của mình cho một năm sắp qua, cho những hành khách mà mình đã hân hạnh được ngồi chung và có những cuộc nói chuyện lý thú. Tuy nhiên, cũng chính trên con tàu năm nay, cũng sẽ có cả những mất mát, chia ly hay hiểu lầm, đau khổ. Điều đó cũng gợi lên một lời tri ân vì những sự hiện diện và lời xin lỗi vì những vết thương vô tình hoặc hữu ý ta đã gây cho nhau.

Dù thế nào tất cả cũng sẽ là bài học để con tàu mình tiếp tục đi tiếp trên hành trình trở về quê hương, về nhà Cha, nơi mình sẽ được tiếp đón và yêu thương, nơi của bình an và hiểu biết, nơi của tha thứ và bao dung, nơi mình sống trong ân tình, bước đi an bình và tiến dâng muôn lời cảm tạ tán dương.

Chúc cả nhà cuối năm an lành.

Yeuthuong,

Butchivuive