Nhân sinh như ba đạo trà:
“Đắng như cuộc đời
Ngọt như ái tình
Nhạt như gió thoảng”

Thường thì chúng ta vẫn hay nghĩ Trà Đạo là dành cho các bậc cao siêu, rảnh rỗi, ngồi uống ly trà mà cầu kỳ, mất giờ. Nhưng đó là khi chúng ta chưa thực sự hiểu và cảm được cái vị sâu sắc của việc Thưởng Trà và Luận Trà.
Butchivuive mời bạn pha một ly trà mà mình yêu thích, từ từ chậm rãi, chọn cái ly mình yêu thích, lựa vị trà làm mình thấy thoải mái, châm chút nước sôi tráng nước đầu và chậm rãi đổ thêm chút nước hai, chờ vài phút cho trà ngấm dần, hít thở sâu và ý thức được mình đang thực sự bên ly trà! Hôm nay hãy khoan nói tới việc có một hai người bạn ngồi bên cùng luận trà. Nhưng hôm nay ta thưởng trà với chính mình và ly trà thôi.

- ĐẮNG NHƯ CUỘC ĐỜI
Khi cầm vào chén trà thấy ấm, đưa gần lên mũi thấy hương nhè nhẹ thanh tao.
Nhấp ngụm trà đầu tiên, sẽ thấy đắng! Một phản ứng của vị giác với trà. Điều này đưa ta về với thực tại!
Khi bước vào đời, chúng ta tràn đầy sinh lực, cống hiến và hăng say để kiến tạo cuộc sống như lúc mà chúng ta say hương trà!
Rồi thực tế cuộc sống cho ta thấy ĐẮNG! Đắng ở nhiều khía cạnh với nhiều mức độ. Trong cái tĩnh lặng sáng nay, với duyên trà, ta nhận ra bài học của cuộc đời! Đắng nhưng vẫn phải uống! Ta cảm thấy cái đắng đó khi thực sự ta chạm lưỡi vào trà, cũng như ta thực sự cảm thấy cuộc đời là thế nào khi chạm vào, thấy đắng, thấy khổ, thấy sầu, và cả thấy hận xen lẫn trong những phút giây của đê mê, ảo vọng! Ngồi uống trà để thấu lại những cái được mất ở thế nhân.
Cuộc đời mà thiếu khổ đau, khó khăn thì đó không thực sự là sống,
cũng giống như trà thiếu vị sẽ thêm lạnh ngắt vô vị! - NGỌT NHƯ ÁI TÌNH
Chỉ khi nào ta uống xong ngụm trà đầu tiên, cảm nhận vị đắng, rồi sau đó ít giây phút, một vị ngọt được sinh ra trong miệng và đưa cảm giác tới não khiến cho toàn cơ thể như khoan khoái an yên. Càng chép miệng, càng nuốt xuống thì vị ngọt càng tiết ra.
Ngẫm trong cuộc sống, ai thực sự kinh qua đau khổ, và chính trong đau khổ đó, họ trở nên một con người mạnh mẽ và bản lĩnh hơn. Nếu nói đau khổ là đắng thì đó là cái duyên để tôi luyện con người cho chính sự lớn lên, chọn lựa và tập chịu trách nhiệm. Với mỗi người, thời gian để cảm thấy vị ngọt sẽ khác nhau. Bởi vì trong cái Đắng của mỗi vị trà sẽ khác nhau, và cảm nhận của mỗi con người cũng sẽ khác nhau. Có người cảm trước, có người cảm sau… Để rồi một lúc họ nhận ra chính cái chén đắng đó lại cũng chính là nguồn của sự ngọt ngào sau này. - NHẠT NHƯ GIÓ THOẢNG
Càng châm trà, ta thấy sắc trà nhàn nhạt màu dần. Càng sống, càng va vấp, càng sóng gió và nhuộm mình trong đủ thứ khó khăn, thì dần dần, kinh nghiệm nhân sinh ra đời, ít dần thị phi, bon chen, khổ sầu. Chén trà như nhắc rằng vạn sự vô thường kể cả khổ đau rồi cũng sẽ qua. Nghiệm ra triết lý của chén trà: Nâng lên được thì cũng đặt xuống được! Có ai cầm mãi, nâng mãi được đâu! Cái nhạt ở đây với mình mang nghĩa tích cực để an yên, để tự tại, để buông xả. - ĐỂ KẾT:
Một nhà trà đạo của Nhật Bản đã nói: Đạo Trà nguyên thủy thực ra chỉ là việc pha nước uống trà.
Trở về với cái gốc, nguyên sơ là trở về với cái thường nhật bình dị nhưng sâu sắc và ý vị!
Khi đó, mình có TÂM TRÀ chứ không dừng lại ở KỸ TRÀ!
Cái TÂM để thưởng thức cuộc đời như một ly trà với đầy đủ mùi vị mà vẫn thấy khoan khoái an vui!
Cám ơn bạn đã bỏ chút thời gian để thưởng trà cùng butchivuive,
Yeuthuong,
butchivuive

