Đứng giữa ngã tư cuộc đời, những điều mình tưởng chừng như chắc chắn…
… bỗng trở nên không chắc chắn.
Vì đôi lúc ở ngã tư đó,…
Mình có thể phải buông trôi (Give up),
trở thành nạn nhân của biết bao điều mà cuộc đời đập xuống trên đầu.
Mình cũng có thể chịu thua hay nhượng bộ (Give in),
trươc những đam mê hay lối sống mà kéo lê đời mình khỏi
những gì là chân thật, hồn nhiên.
Mình có có thể chấm dứt (Give over),
quyền kiểm soát cuộc đời mình mà phó mặc nó
cho ai đó, bị điều khiển như đứa trẻ.
Điều này đôi khi cũng cần nhưng nó rất có thể
dẫn tới một sự lệ thuộc không lành mạnh.
Thực sự, chính mình cũng khó hiểu những quyết định hay hành xử của mình trước những ngã tư như vậy. Có lẽ đây là thời gian thích hợp để tìm lại, để xin được tha thứ (to forgive) cho chính mình, để chấp nhận sự bất toàn của mình, để bớt dằn vặt, để tập nói:
– Mọi chuyện đã qua và thực sự mình đã làm điều tốt nhất mình có thể làm!
hay “Việc này đã không thành rồi, nhưng nó không định nghĩa mình là đồ Thất bại!, mình sẽ học bài học lần này và cố gắng hơn trong lần tới!” Khi mình can đảm nhận ra sự bất toàn của mình, mình sẽ nhìn lỗi lầm của người khác cách khoan dung hơn.
Đó là cách chúng ta có thể trao lại (re-give) cơ hội cho mình để sửa đổi.
Có thể chúng ta không thể thay đổi hoàn cảnh,
nhưng chúng ta hoàn toàn có thể thay đổi góc nhìn của mình về hoàn cảnh đó.
Nó đã là khó khăn. Nhưng nếu nhìn xa và thoáng hơn, ta sẽ thấy đó là Cơ Hội Phát Triển, Cái Mới ra đời!
Trong đời, ta sẽ không thể tránh những ngã tư đường!
Đó là những lúc ta dừng lại đôi chút, để xem lại, để cân nhắc,
để tham khảo, để cầu nguyện, để làm mới và biến đổi chính mình.
Các con đường có thể thay đổi,
Nhưng Tình yêu thì vẫn luôn luôn có đó,
Và đích đến sẽ vẫn ở phía trước.
Bước tới trong tình yêu và tận hưởng cả hành trình bạn nhé!
Yeuthuong,
butchivuive

