Câu chuyện về chuyến tàu bão táp trong đêm của các môn đệ với thầy của mình (Mark 4:35-41)là một điểm sáng rực rỡ trong Tin Mừng của Mác-cô.

Thánh Bede đã giải thích các hình ảnh biểu tượng trong câu chuyện:
– Bờ bên kia: Thiên Đàng.
– Con thuyền: đại diện cho những người theo Chúa, là thập giá.
– Những con sóng dữ, biển cả: Khó khăn, cám dỗ.
– Đức Giê-su đang ngủ và thức dậy: cái chết và sự phục sinh.
– Lời kêu cứu của các môn đệ: đại diện cho lời cầu nguyện trong cơn quẫn bách và cám dỗ để hướng về Chúa.
– Lời khiển trách sóng dữ: biểu lộ ân sủng chiến thắng của Chúa trên sự dữ qua cái chết và phục sinh.
– Nỗi sợ của các môn đệ: chỉ ra nỗi sợ của mỗi người chúng ta khi chúng ta thiếu niềm tin và phó thác nơi Chúa.

Bài Tin Mừng hôm nay là mời gọi mỗi người đọc chậm rãi lại từ đầu đến cuối. Đặt mình vào trong bối cảnh, ngồi ở trên con thuyền khi biển lặng, mọi người cười nói chờ tới bờ bên kia. Rồi bỗng sóng gió nổi lên, gió lớn như muốn thổi bay con thuyền và những người trên đó, những cơn sóng dữ đập vào con thuyền và hất văng những người ngồi trên đó, chiếc thuyền khi muốn bể tan tành, giữa bốn bề tối đen và đại dương sâu thẳm như không lối thoát. Mình và mọi người gào thét khi thấy cái chết đến ngay bên. Rồi Chúa thức dậy và ngăm đe cơn sóng dữ. Bình yên trở lại. Và Chúa nói với mình: “Sao nhát thế ? Anh em vẫn chưa có lòng tin sao?” Khi đó, mình sẽ nhận ra Người là ai, mình đang ngồi trên con thuyền của ai? Người đi cùng mình có sức mạnh ra sao, Người sẽ đưa mình qua bờ bên kia thế nào?

Lời thánh vịnh 106 khi nói lên tâm tình của những người ở trên thuyền:
“Có những người vượt biển ngược xuôi nghề thương mãi,
giữa trùng dương lèo lái con tàu,
mắt đã tường việc Chúa làm nên
và kỳ công Người thực hiện giữa dòng nước lũ.

Chúa truyền lệnh khiến bùng lên bão táp,
lớp sóng xô cuồn cuộn dập dồn.
Họ nhô lên tận trời, nhào xuống vực sâu,
lúc nguy hiểm, hồn xiêu phách lạc.

Khi gặp bước ngặt nghèo, họ kêu lên cùng Chúa,
Người đưa tay kéo họ ra khỏi cảnh gian truân.
Đổi phong ba thành gió thoảng nhẹ nhàng,
sóng đang gầm, bỗng đâu im tiếng.

Họ vui sướng, vì trời yên bể lặng
và Chúa dẫn đưa về bờ bến mong chờ.
Ước chi họ dâng lời cảm tạ vì tình thương của Chúa,
và vì những kỳ công Chúa đã thực hiện cho người trần.

Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.

Yeuthuong,

Little-pencil

Photo: https://bcnewton.co/