“Tôi, là một chiếc lá
Nằm giữa bao la rừng xanh
Được thiên nhiên chở che, bằng bao la tán cành.

Bạn, là một chiếc lá
Nằm phía bên kia đồi xa
Chẳng vẹn nguyên là bao, vì bão giông đấy mà….”
(Hành trình của Lá – St. Minhcari)

Chiều nay, tôi ngồi nghe bài hát: Hành trình của Lá của Minhcari. Bài hát thật vui tươi và dễ thương về cả giai điệu, ca từ và hai giọng hát PiaLinh và Lâm Bảo Ngọc. Ngồi chìm đắm với không khí mát lành cùng vài tiếng chim hót, những ca từ bài hát đưa tôi vào một không gian xanh mướt của núi đồi Việt Nam và chung nhịp với những con tim thiện nguyện trên những chuyến xe bon bon đi giúp các bản làng xa xôi.

Tôi cũng nhớ về một thời mình cũng đi làm sinh viên tình nguyện, đầy hăng hái và khí thế. Một nhóm cùng vác balô lên vùng núi cao Sơn La, sống tạm trong những trường học cấp 1 hoặc nhà văn hóa. Sáng sáng, có toán đi làm đồng cùng các bác nông dân, có toán đi dạy học, có nhóm đi cắt tóc, rồi chiều đến chung sức để sửa lại những cây cầu cho bản làng.

“Dù cây không chung tán,
thì ta vẫn có Chung một cội nguồn,
một gốc rễ mà thôi.
Bài học nuôi ta lớn,
lá lành đùm lá rách
Tình thương ta đâu màng khoảng cách?”

Có lẽ thời đó, mỗi đứa chúng tôi hăng hái cho một hoạt động thiện nguyện như một lời đáp trả cho sức trẻ hăng say giúp đời. Giờ đây, ngồi suy gẫm thêm về bài học nhân sinh có lẽ câu chuyện về những chiếc lá đùm bọc nhau còn sâu sắc hơn nhiều về tâm tình biết ơn, về bao may mắn Trời ban cho mình. Động lực thôi thúc chính là chúng ta chung một gốc rễ và Lòng Nhân Ái thể hiện qua sự sẻ chia, chung tay góp sức đong đầy yêu thương với những đồng bào của mình nơi khó khăn, xa xôi. Và xin cho những việc yêu thương này sẽ còn mãi, là một hành trình cho hôm nay và mai sau.

“Hành trình ta cùng nhau,
tô đẹp những con đường.
Hành trình cho ngày sau,
đong đầy những yêu thương”

Thiết nghĩ giờ mình đã ngoài cái tuổi để băng đèo vượt suối làm những việc thiện nguyện cụ thể, mỗi người vẫn có thể đóng góp cho bài học nhân sinh “Lá lành đùm lá rách” bằng sự quan tâm, yêu thương với những người đang ngay bên mình.

Có lẽ chỉ đơn giản là một nụ cười thân thiện, một suy nghĩ tốt cho người khác, một lời hỏi thăm, một giúp đỡ thầm lặng cho những ai thiếu thốn về vật chất hay tinh thần, và thật nhiều lời cầu nguyện xin Tình Yêu được đong đầy hơn trong mỗi con tim, xin cho hòa giải và tha thứ ở cùng mỗi gia đình, xin cho ơn chữa lành đến với mỗi con tim như những “chiếc lá chẳng vẹn nguyên là bao vì bão giông đấy mà….”

Cám ơn sáng tác của Minhcari và hai giọng hát của Pika Linh và Lâm Bảo Ngọc đã đóng góp một giá trị vui tươi và nhân văn cho cuộc sống.

Yeuthuong,

Little-pencil