Em thương mến,
Tôi biết có những buổi sáng chẳng hề nhẹ nhàng. Khi chuông báo thức vang lên mà em chỉ muốn kéo chăn trùm kín thế giới. Khi ánh nắng ngoài kia không gọi dậy được điều gì trong em ngoài cảm giác nặng trĩu, mỏi mệt và trống rỗng.

Đừng vội trách mình. Có những ngày bắt đầu đã là một thử thách. Và tôi muốn em biết rằng, việc em vẫn ở đây dù không rời giường đúng giờ, dù không làm được hết mọi việc, vẫn là một dấu hiệu của lòng can đảm.

Tôi từng đọc một câu nói thế này: “Đôi khi, điều dũng cảm nhất mà một người có thể làm, là thức dậy và đối diện với một ngày nữa.” Em đã làm điều đó – dù trong thầm lặng, dù không ai vỗ tay. Và điều đó đủ để tôi tin em là người mạnh mẽ. Việc thức dậy mỗi sáng như mở ra một sự thật rằng: Em được yêu thương. Em có cơ hội để bắt đầu lại. Vì Chúa đã nói: Ta đã gọi con bằng chính tên con. Con là của Ta.” (Isaia 43,1) Em không vô danh trong mắt Ngài, và tình yêu ấy không dựa vào việc em làm được gì hôm nay.

Nếu em chỉ có thể làm một điều duy nhất vào buổi sáng, hãy chọn lòng nhân từ với chính mình. Chọn yêu và được yêu.Mọi thứ khác có thể đợi. Hãy để bản thân được bắt đầu chậm rãi.
Một hơi thở sâu.
Một ngụm nước.
Không kiểm tra điện thoại
Một lời cầu nguyện nhỏ bé.
Lên danh sách 3 việc em có thể làm hôm nay
Đi dạo 20 phút.

Vậy thôi. Đơn giản, nhẹ nhàng và thoải mái.

Yeuthuong và cầu nguyện cùng em,

Little-pencil

Photo: community.thriveglobal.com