Tín điều Mẹ Linh Hồn và Xác Lên Trời chính thức được công bố ngày 1/11/1950 bởi Đức Giáo Hoàng Pio XII. Đây là một Tín Điều (Dogma) có nghĩa là điều buộc phải tin bởi các tín hữu Công Giáo. Điều này có ý nghĩa gì với mỗi người Tín Hữu, khi suy tư về việc Mẹ được Chúa đưa cả linh hồn lẫn xác lên Trời để hiệp thông với sự sống đời đời của Thiên Chúa.
Cùng suy gẫm về Tin Mừng theo Thánh Luca mà Giáo Hội đã chọn cho Đại Lễ hôm nay:
46 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói :
47 “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,
thần trí tôi hớn hở vui mừng
vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
48Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương nhìn tới ;
từ nay, hết mọi đời
sẽ khen tôi diễm phúc.
49Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi
biết bao điều cao cả,
danh Người thật chí thánh chí tôn…” (Lc 1:46-49)
Trên đây là một phần trong Bài Ca Magnificat mà Đức Mẹ đã thưa lên để ca tụng Thiên Chúa. Đoạn Tin Mừng hé lộ cho chúng ta thấy Mẹ là ai và tại sao Mẹ lại trở nên quan trọng như vậy?
- Mẹ là Đấng mà mọi đời, mọi thế hệ sẽ gọi là: Diễm Phúc (Blessed) hay Đấng được chúc phúc.
- Mẹ là ai nữa? Là Đấng mà chính Chúa đã “làm biết bao điều lớn lao trên Mẹ. (the Almighty has done great things for me.)”
- Mẹ là ai nữa? Mẹ cũng là người sẽ dành cả đời để tung hô: “Danh Người thật chí Thánh chí tôn” (Holy is His Name)
- Mẹ cũng là người muôn đời sẽ “vui mừng hớn hở vì Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ của Mẹ!” (My spirit rejoices in God, my Savior)
- Và Mẹ cũng là: “Nữ tỳ hèn mọn nhất đã được Chúa nâng lên, đoái thương nhìn tới! (That lowliest of servants whom God has raised up to the greatest glory)
Chúng ta hãy để ý tới lời cầu nguyện của Mẹ!
Mẹ không tự hào về mình đạo đức hay thánh thiện hơn người khác.
Thay vì đó, Mẹ tự hào về Chúa đã ban những điều lớn lao đó trên Mẹ.
Mẹ cũng không vui mừng hay khoe khoang vì Mẹ có nhiều điều hơn người.
Thay vì đó, Mẹ hớn hở mừng vui vì Chúa, Chúa là nguồn vui, nguồn ơn cứu độ của Mẹ.
Mẹ cũng không tự coi mình là bà hoàng quyền thế.
Thay vào đó, Mẹ nhận ra thân phận nữ tỳ đầy khiêm hạ. Mẹ có nên diễm phúc cũng bởi được Chúa nâng lên, Chúa xót thương và Chúa để mắt nhìn tới.
Nhiều lúc trong cuộc sống, chúng ta có cái gì hay đạt được cái gì, chúng ta nghĩ đó là Tôi, Tôi đã đạt được, Tôi đã nỗ lực, Tôi xứng đáng, Tôi vẻ vang hay Tôi mạnh mẽ. Những lúc đó Chúa ở đâu nhỉ? Phải chăng chúng ta sống trong sự tự mãn của cái Tôi to đùng. Chúng ta dường như quên mất lời cầu nguyện tạ ơn và chúc tụng. Chúng ta vô tình hay cố ý lãng quên nguồn gốc của mình. Nói cách khác, chúng ta gạt Chúa ra để tự làm Chúa của mình, tôn vinh bản thân mình, ý riêng của mình.
Ngày hôm nay, mừng lễ Mẹ, chúng ta cùng nhìn lên Mẹ trong bài học khiêm hạ và tín thác.
Cuộc đời Mẹ là bài ca của lời kinh Tạ ơn, của Lời hát chúc tụng và phó thác nơi lòng tín thành của Chúa. cho dù nhiều gian truân khốn khổ, cho dù nhiều lúc chính Mẹ cũng không hiểu thấu được mầu nhiệm cao vời hay ý định của Chúa. . Mẹ cũng là con người như chúng ta, cũng là một người mẹ với trái tim bằng thịt, biết đau, biết lo, biết buồn, biết sợ. Chính trong thân phận yếu đuối của con người, Mẹ sống với niềm tin, niềm hy vọng lớn lao vào sự tốt lành và lòng xót thương của Chúa. Như vậy, Mẹ nên cao trọng bởi vì Chúa cao trọng và là Đấng Tín Thành. Đây là điều chúng ta cần phải nắm lấy, giữ chặt lấy trong mọi biến cố của cuộc đời. Chúa luôn yêu thương và thành tín đến muôn đời.
“Chúa độ trì It-ra-en, tôi tớ của Người,
Như đã hứa cùng cha ông chúng ta,
Vì Người nhớ lại lòng thương xót
dành cho tổ phụ Áp-ra-ham
và cho con cháu đến muôn đời.” (Lc 1:54-55).
Mừng lễ Mẹ và cám ơn Mẹ đã dạy chúng con bài học của khiêm hạ và tín thác. Xin Mẹ hãy cầu nguyện cho chúng con là con cái Mẹ đang còn lữ thứ trong nhiều nỗi gian truân khốn khó. Xin hãy che chở chúng con dưới tà áo của yêu thương và xin hãy là máng truyền thông lòng xót thương của Chúa trên mỗi người chúng con, gia đình, dân tộc và toàn thế giới này.
Mừng lễ tới tất cả gia đình nhân loại trong bài ca của vui mừng và hy vọng và tín thác.
Yeuthuong,
Little-pencil

