Vui dường nào khi thiên hạ bảo tôi
“Ta cùng trẩy lên Đền Thánh Chúa…” (x. Tv 121)

Một người mẹ trẻ lần đầu mang thai với nhiều nỗi bỡ ngỡ và lo sợ. Biết bao điều người mẹ đó cần cẩn thận hơn về ăn uống, đi lại, ngủ nghỉ, những thay đổi lớn về thể chất lẫn tinh thần.

Nhưng tất cả những điều đó không là gì so với NIỀM VUI của một mầm sống đang lớn dần. Trong khó khăn nhưng luôn có một niềm hy vọng cho một thiên thần nhỏ là kết tinh của tình yêu được hiện hữu cụ thể với tiếng khóc, tiếng cười, tiếng bi bô.

Mùa Vọng là khởi đầu mới của Một Năm Phụng Vụ, là thời gian tốt để chúng ta tìm lại niềm vui tuyệt vời của Người Kitô hữu, là tái khám phá ra niềm hạnh phúc được ngập tràn trong tình thương như dân Do Thái sau 49 năm lưu đày được trở về quê hương, lại được lên Đền Thánh cất cao lời ca Tạ ơn Thiên Chúa đã thương cứu độ.

Mùa Vọng là mùa mà con cái sự sáng là mỗi người chúng ta sống đời sống trong ánh sáng của Chúa, trở nên ánh sáng và muối ướp cho những góc tối tăm và những nơi tình người đang bị nhạt phai lạnh lẽo.

Mùa Vọng là mùa của niềm vui xắp sẵn. Như người mẹ cưu mang đứa con trong mình. Mỗi nhất cử nhất động của con là mẹ biết, mẹ cảm nhận được, mẹ yêu thương. Nguyện xin chúng ta cũng cảm nhận được niềm vui của màu nhiệm Nhập Thể, của một Thiên Chúa đã ở trong cõi lòng của mình và chia sẻ niềm vui đó với tất cả mọi người chung quanh.

“Bốn mùa Chúa đổ hồng ân
Ngài gieo mầu mỡ ngập tràn lối đi.”
(Tv 64:2)

Yeuthuong,

Butchivuive