Đã khó ưa thì sao mà ưa được?
Đúng là quý mến hay ưa cái người mà dễ thương, hợp ý với mình là lẽ thường tình. Chứ cái đứa nhìn cái mặt là ghét sao mà mến, là yêu được?
Có một linh mục đã nói: Đừng có mong thay đổi người khác, hay bắt họ thay đổi, nhất là người bạn đời của mình. Đó là ảo tưởng!
Nhưng khi mình bắt đầu thương họ mến họ bất kể thế nào thì khi đó họ bắt đầu cảm nhận được tình thương của mình. Khi đã cảm nhận được tình thương thì muốn là người đó được vui. Và từ đó bắt đầu thay đổi. Đó mới là con đường của sự thay đổi. Và Tình Yêu lúc đó mới là chìa khóa để hóa giải để chuyển từ cái không ưa thành ưa, từ cái bực bội thành chấp nhận, từ cái chấp nhận thành vui vẻ, từ cái vui vẻ thành sự đổi thay, từ cái cũ nên cái mới.
Và để có được điều này, không phải là một trò ảo thuật, sau một tích tắc là biến đổi liền. Nhưng đây là một hành trình. Và lộ trình được đặt ra chắc chắn sẽ khó khăn, trắc trở, thậm chí là phản kháng và chống đối. Vậy, với lộ trình dài như một cuộc chạy Marathon chúng ta cần có sự tập luyện, bền bỉ, và hy vọng về khả năng chiến thắng.
Tập luyện về sự kiên nhẫn và bao dung
Bền bỉ trong thái độ nhẫn nại trong vui tươi lạc quan.
Hy vọng vào sức mạnh của tình yêu sẽ lướt thắng những khó khăn thách thức.
Và sau cùng là chiến thắng. Ai hoàn thành một cuộc chạy Marathon rồi thì cũng thấy chiến thắng không nằm ở mình sẽ thắng hay hơn người khác nhưng đó là chiến thắng chính mình, thấy được khả năng tiềm tàng của mình và không bỏ cuộc dù khó khăn và mệt mỏi.
Vậy hôm nay, hãy bắt đầu cuộc chạy Marathon của bạn trong việc ưa người khó ưa và có lẽ bắt đầu yêu trước với chính cái người mà mình thấy trong gương mỗi sáng.
Yeuthuong,
Butchivuive

