Em thương mến,

Có một loài hoa nhỏ mang tên hoa dại. Nó không mọc trong vườn được chăm bón, cũng chẳng được ai nâng niu, nhưng nó vẫn nở rực rỡ bên vệ đường, bất chấp ánh nắng hay mưa gió. Người ta có thể nói hoa ấy lạc loài, nhưng chính sự khác biệt lại làm nên nét đẹp duy nhất của nó. Em có thấy mình cũng giống như loài hoa ấy không?

Tôi hiểu, khi nghe ai đó nói em “hơi lập dị”, trái tim em có thể bị tổn thương. Nhưng em ạ, khác biệt không có nghĩa là sai lầm. Nhà triết gia Søren Kierkegaard từng viết: “Được là chính mình trong một thế giới luôn cố gắng biến em thành người khác là thành tựu vĩ đại nhất.” Thật vậy, đôi khi Chúa ban cho mỗi người một “tông màu” riêng, để góp phần vào bức tranh phong phú của nhân loại.

Khi cảm thấy cô đơn vì sự khác biệt, em hãy nhớ đến lời Kinh Thánh: “Ta đã gọi con bằng chính tên con, con thuộc về Ta” (Is 43,1). Em không chỉ là “người hơi lạ” trong mắt người đời, mà là một người được Thiên Chúa yêu thương và chọn gọi. Em có thể phó thác cho Ngài, vì nơi Ngài, không có ai bị bỏ rơi hay bị xem là thừa thãi.

Hãy tiếp tục bước đi, nhẹ nhàng mà vững vàng, em nhé. Thế giới này cần những người dám sống thật với chính mình. Và em, với sự độc đáo ấy, chính là món quà mà Chúa muốn trao cho đời.

Yeuthuong,
Little-pencil